Bạn làm việc rất chăm chỉ để có được mạng lưới liên kết tốt nhất có thể từ các nguồn bên ngoài, nhưng liệu cấu trúc liên kết nội bộ của bạn có làm ảnh hưởng đến mạng lưới đó không? Nhà báo Chris Long nói chi tiết về việc làm thế nào để bạn lấy lại các giá trị liên kết đã mất. Có nhiều điều để nói về xây dựng liên kết trong cộng đồng SEO, và quá trình này có thể mất nhiều thời gian và tẻ nhạt. Khi thế giới web yêu cầu các tiêu chuẩn ngày càng cao hơn về chất lượng của nội dung, việc xây dựng liên kết đang trở nên khó hơn bao giờ hết. Tuy nhiên, vài người làm SEO đang bàn luận làm thế nào để tận dụng tốt hơn những gì họ đã có. Dường như có một sự ám ảnh về việc liên tục xây dựng liên kết nhiều hơn nữa mà không hiểu đượ mạng lưới liên kết đó đang tương tác với trang web thế nào. Đúng là nhiều liên kết hơn có thể giúp trang web của bạn có thứ hạng tốt hơn, nhưng các nỗ lực của bạn có thể là vô ích nếu bạn chỉ thu hồi lại được một phần nhỏ của mạng lưới đó. Vì thế các công việc tập trung vào xây dựng liên kết sẽ là lãng phí. Với rất nhiều trang web, có một cơ hội lớn để cải thiện mạng lưới liên kết mà đã được thiết lập sẵn. Điều tuyệt nhất là các vấn đề này có thể được xử lý nội bộ, trái ngược với việc xây dựng liên kết thường yêu cầu sự tham gia của bên thứ ba. Sau đây là vài trong số các cách ưa thích của tôi để lấy lại giá trị liên kết đã mất. 1. Chuyển hướng các đường dẫn cũ Trên các trang web của khách hàng tôi thường thấy các trang sản phẩm không được tiếp tục bán mà không được chuyển hướng hoặc thay đổi vòng lặp của các trang web cũ, vì vậy gần như tất cả các đường dẫn đều trả về lỗi 404. Bỏ mặc các trang này dẫn đến việc bỏ mặc quá nhiều các liên kết không được sử dụng trong mạng lưới. Tìm kiếm các đường dẫn cũ và chuyển hướng 301 cho chúng có thể dẫn tới các thắng lợi trong khả năng hiển thị với công cụ tìm kiếm. Chỉ cần thao tác nhỏ, bạn có thể tái kích hoạt giá trị của hàng trăm hoặc hàng ngàn liên kết đang trỏ tới tên miền của mình. Vì vậy câu hỏi là, bạn có thể phát lộ các đường dẫn cũ này như thế nào? Tôi sử dụng vài cách khách nhau, dựa trên các nguồn lực mà tôi có. Thỉnh thoảng tôi có khách hàng vừa trải qua quá trình di chuyển trang web cũ của họ tới một trang tạm. Trong trường hợp này, bạn nên tùy chỉnh Screaming Frog để thu thập dữ liệu của môi trường tạm (bạn có thể cần bỏ qua robots.txt và thu thập các liên kết nofollow). Sau khi thu thập dữ liệu xong, trích xuất dữ liệu vào một bảng tính và sử dụng Find/Replace để đổi tên miền tạm thành tên miền chính, và bạn sẽ có một danh sách toàn diện về các đường dẫn cũ. Tuy nhiên, nếu bạn không có truy cập vào bất cứ nguồn nào để có danh sách các đường dẫn cũ thì sao? Với trường hợp này, tôi sử dụng kết hợp Ahrefs, Google Analytics và Google Search Console (nhờ vào bài báo của Dan Shure về các vòng lặp chuyển hướng (http://www.evolvingseo.com/2013/10/09/how-to-find-fix-redirect-chains/) đã giúp tôi tinh chỉnh quá trình này). Đầu tiên sử dụng Ahrefs, tôi điền tên miền của mình vào và nhấn vào báo cáo “Best Pages By Links”. Từ đây tôi trích xuất toàn bộ báo cáo thành tệp Excel. Quan trọng là bạn trích xuất toàn bộ các đường dẫn Ahrefs đưa ra cho bạn, không chỉ những đường dẫn mà nó xác định có lỗi 404. Ahref sẽ chỉ cung cấp mã trạng thái ban đầu mà đường dẫn trả về, điều này có thể dễ gây hiểu nhầm. Thường tôi thấy các tình huống trong đó Ahrefs xác định mã trạng thái là 301, nhưng đường dẫn thực sự lại chuyển hướng tới 404. Khi tôi có tệp Excel đó, tôi chạy các đường dẫn trong Screaming Frog sử dụng “List Mode” và trích xuất các lỗi 404 nó tìm thấy vào một tệp Excel chính. Tiếp theo tôi vào Google Analytics và di chuyển đến báo cáo “Landing Pages”. Tôi thường đặt khoảng thời gian xa nhất, nhưng tùy thuộc vào từng tình huống. Tôi sẽ trích xuất tất cả dữ liệu nó đưa ra vào một bảng tính và sau đó bổ sung tên miền vào trước tên miền tương ứng sử dụng tính năng CONCATENATE của Excel. Một lần nữa tôi chạy danh sách này qua Screaming Frog và bổ sung các lỗi 404 nếu nó thấy trong tệp Excel chính. Cuối cùng tôi đăng nhập vào Google Search Console, mở báo cáo “Crawl Errors” và tìm đến thẻ “Not Found”. Tôi trích xuất các đường dẫn này và xác nhận rằng chúng trả về mã trạng thái 404 bằng cách sử dụng Screaming Frog. Tôi bổ sung các trang 404 này vào tệp chính. Giờ tôi có một tệp chính chứa tất cả các đường dẫn lỗi. Xem xét danh sách này xem có bị trùng lặp không và chạy Screaming Frog trong “List Mode” và trích xuất các đường dẫn trả về mã trạng thái 404. Để giúp cho việc ưu tiên hóa đường dẫn nào để chuyển hướng trước, tôi kết nối Screaming Frog với API của Ahrefs, điều này sẽ cho phép trình thu thập tập hợp các thông số liên kết liên quan tới từng trang. Tôi sắp xếp danh sách này theo số lượng của tên miền liên kết gốc và sắp xếp thứ tự ưu tiên với việc chuyển hướng theo cách đó. Sau khi tôi có một danh sách cuối cùng các lỗi 404, vấn đề đơn giản chỉ là xác định các trang đích trên trang web của khách hàng mà mỗi đường dẫn nên chuyển hướng tới. Để dễ làm số lượng lớn, tôi thường sử dụng kết hợp MergeWords và tiện ích OpenList của Chrome. 2. Phân tích tệp .htaccess Khi đánh giá trang web của bạn phân phối mạng lưới liên kết như thế nào, quan trọng phải hiểu được các chuyển hướng của bạn đang làm việc thế nào nữa. Đây là lúc tệp .htaccess phát huy vai trò. Trong tệp này, bạn có thể thấy cú pháp hướng dẫn trang web của bạn kiểm soát các quy tắc chuyển hướng như thế nào. Khi sử dụng công cụ như Ahrefs, nếu tôi thấy các hình mẫu chuyển hướng thông thường, đây là một dấu hiệu tốt rằng các quy tắc được định nghĩa trong tệp .htaccess. Thường thì tôi thấy tệp .htaccess gây ra chuyển hướng 302 mà đáng lẽ ra nên là 301, thúc đẩy các chuyển hướng không cần thiết (gây ra vòng lặp chuyển hướng), hoặc bỏ quên các quy tắc chuyển hướng nên có. Ví dụ một lỗi thông thường mà tôi thấy là các tệp 302 chuyển hướng các đường dẫn HTTP sang HTTPS thay vì 301. Mỗi tình huống lại hoàn toàn khác nhau, nhưng sau đây là một số quy tắc của .htaccess mà tôi thường tìm kiếm: • Các quy tắc “HTTP” sang “HTTPS” • Các quy tắc từ không-WWW sang WWW • Các quy tắc viết hoa đường dẫn • Các quy tắc dấu gạch chéo Có rất nhiều cơ hội để kiểm soát tốt hơn các chỉ thị của tệp .htaccess. Nếu bạn đang nhận thấy các hình mẫu tương tự của các chuyển hướng không được cấu hình hợp lý, có thể cần phải gỡ tệp này và nói chuyện với các nhà phát triển của bạn về cách xử lý các vấn đề này. 3. Sửa các chuyển hướng 301 nội bộ Giờ bạn đã thu thập lại được mạng lưới liên kết nhiều nhất có thể từ các nguồn bên ngoài, đây là lúc để đảm bảo trang web của bạn hoạt động hiệu quả trong nội bộ. Nếu trang web của bạn có cả tá các chuyển hướng 301 nội bộ, có khả năng là các trang sâu hơn của bạn sẽ không nhận được mạng lưới liên kết như là chúng có thể. Khi Google nói rằng không có mạng lưới liên kết nào bị mất đi trong các chuyển hướng 3xx, tại sao lại không thay đổi điều này? Tôi muốn chắc chắn 100% rằng các liên kết nội bộ đang truyền tải toàn bộ giá trị của chúng trên toàn trang web còn hơn. Để xác định chúng, tôi chạy Screaming Frog trong “Spider Mode” trên tên miền được phân tích. Screaming Frog sẽ thu thập dữ liệu tran gweb và thu thập các chuyển hướng 301 trong báo cáo “Redirection (3xx)”. Nếu bạn muốn xác định thứ hạng theo độ quan trọng, sắp xếp báo cáo này theo “Inlinks”. Bạn giờ đây sẽ thấy các trang đang chuyển hướng 301 nội bộ nhiều nhất. Thường thì có các trường hợp chuyển hướng nội bộ trong các khu vực chính như phần điều hướng chính/thứ cấp, các liên kết trên đầu hoặc bên cạnh của trang. Điều này rất tuyệt vì chỉ với một thay đổi, bạn có thể loại trừ một lượng lớn các chuyển hướng 301 nội bộ này. Trong khi bạn sẽ muốn sửa càng nhiều càng tốt, thì tôi khuyến nghị bạn bắt đầu từ đó. Kết luận Một điều tôi học hỏi được khi tôi làm SEO là các quản trị web rất tuyệt trong việc phân phối mạng lưới liên kết. Các thay đổi như là di chuyển trang web và chuyển hướng đường dẫn trước đây đều có tác động lớn tới mạng lưới liên kết. Trong trường hợp hoàn hảo thì mạng lưới liên kết sẽ được ghi nhớ trong các quá trình triển khai này, điều đó thường không xảy ra. Các bước trên sẽ được sử dụng như là điểm khởi đầu để lấy lại một phần mạng lưới liên kết của bạn.